Số Phận

Lặng bóng thu tàn mắt lệ vương
Người đi vạn nẻo biết đâu tường
Hồn thơ lụy cảm tâm hoài tưởng
Nét chữ đa sầu dạ mãi thương
Bởi nhớ duyên bèo còn lạc hướng
Vì yêu phận hẩm đã sai đường
Cho dù cố bám thôi đành gượng
Một chút ân tình bỗng nhạt hương

LienNguyen

Lỡ Làng

Lặng lẽ tìm ai giữa nắng vàng
Mong chờ mắt đẫm nhớ tình lang
Câu thề một thuở tâm nguyền giữ
Chữ ước bao lần ý chuyển sang
Tiếc mỗi đường duyên buồn héo hắt
Thương từng lối phận khổ mênh mang
Nhiều năm ấp ủ thành đôi lứa
Khắc khoải niềm đau khóc lỡ làng...

LienNguyen

Hiu Hắt

Sao người vứt bỏ tấm lòng son
Dáng liễu giờ đây phải héo mòn
Mấy lúc tìm quên dòng nhạc cũ
Đôi lần lỡ hẹn ánh trăng non
Ngày kia cách biệt ân không nghĩ
Buổi nọ rời xa nghĩa chẳng còn
Giũ mảnh hồn đau sầu nức nở
Cay quầng mắt lệ khóc tình con

LienNguyen

Xót Xa

Một chút đau thương vạn kiếp sầu
Đêm tàn khắc khoải đã từ lâu
Hôm chờ chẳng đợi lời thề cuối
Phút gửi nào quên tiếng hẹn đầu
Những bận yêu thầm buồn bã tủi
Ngày nao nhớ khẽ xót xa cầu
Thời gian gặp gỡ hồn vương vấn
Nặng nỗi tơ lòng rớt giọt châu..

LienNguyen

Chờ Nhau

Nhạt buổi thu tàn bóng nguyệt lơi
Người đi vẫn biệt chốn xa vời
Bao lần dạo mát đêm trăng tỏ
Mấy bận hàn huyên ngấn lệ rơi
Đẫm chén men nồng buồn khắp nỗi
Lưng bầu rượu đắng thấm từng nơi
Cho lòng khắc khoải sầu thương nhớ
Lặng lẽ chờ nhau giữa cuộc đời

LienNguyen

Phận Lỡ

Từng đêm nhạt nhẽo lệ chan mành
Những tưởng êm đềm dưới mái tranh
Kẻ mãi mong chờ bên dáng ngọc
Người hoài nức nở cạnh tình anh
Ngày nao bỏ mặc hồn đâu nỡ
Buổi ấy làm ngơ dạ chẳng đành
Độc bước mình ta duyên phận lỡ
Đi về kỷ niệm thuở còn xanh

LienNguyen

Lỗi Hẹn

Chiều buông quạnh quẽ bóng cô liêu
Một thuở rời xa mãi tiếc nhiều
Dáng cũ trông chờ duyên phận gửi
Người xưa lỗi hẹn cõi lòng thiêu
Tuôn dòng lệ đắng thương tròn kiếp
Nhớ cảnh tình cay khổ vẹn điều
Số mệnh an bày sầu trắc trở
Đi về lặng lẽ mảnh hồn phiêu

LienNguyen

Lệ Đắng

Vầng trăng tỏa sáng phủ nương đồi
Nhớ mãi ân tình lệ đắng môi
Chốn cũ muôn đời biền biệt đợi
Thuyền xưa vạn nẻo lững lờ trôi
Canh dài mộng mị cô đơn tối
Dáng nhỏ hao gầy một bóng côi
Kết lạc câu thề sầu rẽ lối
Gieo lầm tiếng hẹn tủi đành thôi...

LienNguyen

Tan Vỡ

Bên thềm lá rụng phủ đầy sân
Để mối lương duyên bỗng nhạt dần
Lỡ bước đường khuya thân cát bụi
Tàn canh ngõ lạnh gót phong trần
Thương từng ngọc vỡ còn trông bóng
Tiếc mỗi hồn tan vẫn lạc vần
Mộng quẩn vùi sâu trong nỗi nhớ
Đau lòng nặng trĩu mảnh tình chân

LienNguyen

Đắng Lòng

Thấm đẫm dòng châu tủi ngấn bờ
Bên thềm nắng nhạt dáng hồng mơ
Bao chiều ngớ ngẩn duyên tình lỡ
Những buổi âu sầu nét mặt trơ
Gót nhỏ vai gầy tha thiết đợi
Đường khuya bước lạnh thẩn thơ chờ
Thân bèo phận hẩm đành xa cách
Mải miết tìm nhau bóng lặng mờ

LienNguyen

LienNguyen

Bút lực: 66.8

Trang 1/229